CUỘC SỐNG MUÔN MÀU

Thu âm: Bên đời hiu quạnh


Có bạn nghe giọng mình trong mấy bài hát thu âm, rồi nghe giọng mình khi hát karaoke ở ngoài đời thì cảm thấy… thất vọng quá. Mình cũng chẳng biết giải thích vì sao, chỉ biết là chất giọng yếu và nhỏ của mình chỉ hợp với nhạc nền nhẹ nhàng, kiểu như hát trong phòng kín, nhỏ, cùng với âm thanh thô mộc thì mới nghe được.

Bài hát được thu bằng máy ảnh, trong phòng trọ, nên lẫn tạp âm, mong thính giả không chê!

IMG_0361

Bên đời hiu quạnh
Nhạc và lời: Trịnh Công Sơn

Một lần chợt nghe quê quán tôi xưa
Giọng người gọi tôi nghe tiếng rất nhu mì
Lòng thật bình yên mà sao buồn thế
Giật mình nhìn tôi ngồi hát bao giờ.

Rồi một lần kia khăn gói đi xa
Tưởng rằng được quên thương nhớ nơi quê nhà
Lòng thật bình yên mà sao buồn thế
Giật mình nhìn tôi ngồi khóc bao giờ.

Đường nào quạnh hiu tôi đã đi qua
Đường về tình tôi có nắng rất la đà
Đường thật lặng yên lòng không gì nhớ
Giật mình nhìn quanh ồ phố xa lạ.

Đường nào dìu tôi đi đến cơn say 
Một lần nằm mơ tôi thấy tôi qua đời
Dù thật lệ rơi lòng không buồn mấy
Giật mình tỉnh ra ồ nắng lên rồi.

www.youtube.com/c/anvietnam

Advertisement

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s