Ngày 2: La Gi (Bình Thuận) – Nha Trang (Khánh Hòa)
Nhìn hải đăng Kê Gà và đêm thành phố Nha Trang
Nói là để báo thức lúc 5g30, nhưng mình lại quên chọn chủ nhật (thường để báo thức chỉ các ngày đi làm trong tuần), vậy là gần 6g30 mình mới tỉnh giấc, sau một đêm hơi khó ngủ, có thể do cảm giác hơi bất an trong nhà nghỉ tôi tối, trên con đường cũng tôi tối đêm qua.
>> Nam Trung bộ 2015, đuối nhưng vẫn đi! (2)
>> Nam Trung bộ 2015, đuối nhưng vẫn đi! (1)
Dậy trễ hơn cả tiếng so với dự định nên bọn mình bỏ qua một hoạt động thú vị là tìm chụp ảnh cảng cá, cảnh mua bán cá khi bình minh vừa lên. Cảnh này thì mình gặp vài lần rồi, còn em gái đi chung chưa được thấy, nên rất muốn được tận mắt chứng kiến. Thật tiếc!
Sau khi trả phòng, hỏi thăm đường biển đi qua Kê Gà, hai đứa tiếp tục hành trình, không quên ghé ăn sáng dọc đường. Đường đi nhìn chung là tương đối dễ đi, tuy nhiên, có một đoạn rẽ hai đứa đã không rẽ mà đi luôn, lạc đâu chừng 5 – 6 km, phải quay trở lại, sau khi thấy là lạ với bảng chỉ dẫn hướng đi Tà Cú (nhưng chữ Tà Cú được viết bằng chữ dân tộc ít người, Ta Kou thì phải). Bù lại, nhờ đi lạc mà bọn mình được ngắm con đường đẹp, rộng rãi dễ đi, lại uốn cong, qua những vườn thanh long đang trổ hoa trắng rộng mênh mông bạt ngàn, nhìn từng đàn trâu bò gặm cỏ, xa xa là vườn rau, đồi núi…, tất cả đẹp như tranh thủy mặc. Tiếc là chặng này mình cầm tay lái cho nên đã không chụp nhanh được bức ảnh nào.
Nếu các bạn không chắc chắn khi rẽ vào một con đường nào đó thì tốt nhất là nên dừng ngay lại, tra bản đồ, hoặc tốt nhất là hỏi người địa phương, bởi ở những hành trình dài hơi, thời gian không cho phép mà cứ đi lạc thì dễ mệt và nản lòng lắm.
Một vườn thanh long ven đường, nhìn đẹp vậy, nhưng vẫn chưa đẹp bằng vườn thanh long mà mình nhắc ở trên.
Rồi bọn mình cũng đến được hải đăng Kê Gà (Khe Gà), thuộc xã Tân Thành, huyện Hàm Thuận Nam, Bình Thuận. Hải đăng Kê Gà đã được trung tâm sách kỷ lục Việt Nam xác nhận là ngọn hải đăng cao nhất và cổ xưa nhất Việt Nam. Em gái đồng hành thì đã đi rồi, còn mình muốn ghé coi cho biết thôi, chứ thời gian gấp gáp, không thể nào thuê thuyền đi qua được.
Bãi biển Kê Gà
Ngọn hải đăng cổ ở xa xa, đứng trên bờ biển có thể nhìn thấy
Một ngọn đồi thấp ở đối diện
Thuyền thúng đã vào bờ
Cô chú này có lẽ đang xếp lưới
Chụp vài tấm ảnh, xem như cũng thỏa nguyện, hai đứa tranh thủ tiếp tục hành trình, vì lịch trình ngày hôm nay còn rất dài, điểm cuối là ở Nha Trang. Nếu chỉ đi Quốc lộ 1A thông thường thì chặng đường đã khoảng 280 km, nhưng đây là hai đứa đi cung đường dọc biển, sẽ dài hơn nhiều, trong khi lại không rành đường, ít có bản chỉ dẫn mà cứ phải đi một đoạn là dừng hỏi thăm dân địa phương, nên chắc hẳn hành trình sẽ vô cùng dài mà mệt. Đó là chưa kể cả hai đều thích chụp ảnh, nên dọc đường có thể sẽ dừng chụp ảnh, tốn thêm nhiều thời gian.
Chặng đường tiếp theo trong hành trình ngày hôm nay hai đứa đi là: Kê Gà – Phan Thiết – Hòn Rơm – Bàu Trắng – Lương Sơn (huyện Bắc Bình, Bình Thuận) – Ra lại Quốc lộ 1A.
Đã đổi tài
Đang hạ dốc, cảnh từ trên cao đẹp thôi rồi, nhưng nắng nôi, mệt quá, nên lười chụp.
Từ Quốc lộ 1A, hai đứa dừng uống nước ở một quán võng ven đường, rồi lại đi tiếp qua các huyện Hàm Thuận Bắc, huyện Tuy Phong. Tại Tuy Phong, vì mệt và đường còn xa nên bọn mình không ghé vô bãi đá Bảy Màu như dự định, mà đi tiếp vô thành phố Phan Rang (Ninh Thuận). Đoạn Quốc lộ này thiệt là dài, vừa đi vừa lẩm bẩm, sao cái tỉnh Bình Thuận nó dài thế. Có nhiều đoạn đường đang làm, nóng và bụi, đi chán, nhưng bù lại, cũng có lúc đi qua nhà máy phong điện (xã Bình Thạnh, huyện Tuy Phong), làm điện từ sức gió (công nhận gió vùng ấy ghê thiệt, có cảm giác xe chao đảo khi đi qua), hay lúc qua các bãi biển Vĩnh Hảo (xã Vĩnh Tân, huyện Tuy Phong), biển Cà Ná (Ninh Thuận), thì cảnh thiệt là đẹp.
Cầu Bậc Lở, huyện Hàm Thuận Bắc
Đường chỗ này đi thiệt sướng
14g, hai đứa mới mò tới được thành phố Phan Rang, lại hỏi đường để đi tiếp về Ninh Chữ – Vĩnh Hy – Khánh Hòa, dọc theo con đường biển.
Phan Rang, đi qua một cánh đồng lúa xanh mơn mở, và những chú cừu thơ thẩn (tự hỏi sao người ta lại để cừu đi trên đồng ruộng thế kia?)
Trên cầu Ninh Chữ
Cảnh đúng đẹp!
Đi qua một ruộng muối
Em gái đồng hành xem như thỏa nguyện vì chụp được cảnh người ta làm muối này.
Theo con đường biển đi qua vịnh Vĩnh Hy (Bình Thuận), rồi qua các thể loại đảo có chữ Bình (Bình Tiên, Bình Hưng, Bình Lập – Khánh Hòa). Thật ra mình chưa đi Bình nào cả, nên đứng từ trên cao cũng chẳng nhận ra Bình nào với Bình nào.
Đoạn đường Vĩnh Hy – Bình Tiên này mình đã từng đi rồi, từng trầm trồ í ố vì cảnh quá đẹp, và vẫn muốn đi lại, nhưng vì chặng này mình phải lái xe (cứ qua đèo dốc, cảm thấy đường khó đi là mình tự động lái xe, cũng vì em gái kia đi xe yếu hơn mình), nên mình không có thời gian để ngắm cảnh, cảm nhận lại vẻ đẹp ấy. Ước mơ giá có thể ngồi sau xe một “tay lái lụa”, đủ hiểu mình để mỗi khi đi qua chỗ có cảnh đẹp thì sẽ đi chậm lại cho mình ngắm và chụp ảnh, có vẻ tới giờ này vẫn chưa thành hiện thực.
Chạy thẳng là đến địa phận Khánh Hòa, ảnh chụp ngược hướng về Ninh Thuận
Lúc này, tầm gần 16g, nắng bắt đầu xuống. Vùng này về chiều có sương hay sao ấy, mà cái nắng cứ mờ mờ ảo ảo, làm cảnh vật đã nên thơ lại thêm nên thơ bội phần.
Đoạn đường chờ lún
Trên đầu ta chỉ có trời xanh mây trắng, còn trong lòng thì tâm hồn cảm giác mênh mông, tuy rằng bụng đang đau lâm râm do Hội chứng ruột kích thích vẫn chưa hết.
Cảnh đẹp lắm, nhưng lười thay ra thay vô ống kính (đang dùng ống fix 50mm) nên thôi, cứ chụp đại. Mà mình cũng nghĩ, không có máy ảnh nào có thể chụp được hết những thứ đẹp đẽ thu vô mắt mình.
Cả hai tiếp tục đi thẳng là đụng Quốc lộ 1A, từ đây, hỏi dân địa phương thì được biết đi Nha Trang quẹo phải, cách 72 km. Cả hai tấp vô quán ăn kề đó gọi hai đĩa mì xào trứng cùng nước uống, nghỉ một chút rồi lại đi tiếp.
Lại đổi tài, và nhờ ngồi sau nên mình chụp nhanh được vài tấm ảnh khi bóng tối dần buông, đèn dần mở.
Quốc lộ đang làm, nên ở một số chỗ, biển chỉ đường bị nhổ đi đâu hết, may cả hai chợt phát hiện ra mà tìm đường rẽ vào Nha Trang đúng lúc, không cứ đi hoài là ra Phú Yên luôn rồi.
Đến Nha Trang cũng đã gần 19g, hai đứa thống nhất sẽ ở đâu đó gần nhà thờ Đá, để sáng hôm sau ra chụp ảnh cho tiện rồi đi luôn cho nhanh. Nhưng sau một hồi tìm đường, chạy lòng vòng không tìm ra nhà nghỉ nào gần đó, mình bèn lên mạng tìm khu phố Tây Nha Trang coi ở đường nào, thì sẽ tìm nhà nghỉ trong khu đó ở cũng được.
Mặc dù đây là lần thứ tư mình ghé Nha Trang, nhưng vì mỗi lần chỉ ở một đêm, nên mình chẳng biết gì về Nha Trang cả. Xem ra, mình chưa có duyên với em ấy lắm! Có bạn nào thắc mắc, sao mình không trở lại nhà nghỉ lần trước mình ở, mình xin trả lời rằng, chỗ đó giá vẫn còn khá cao so với dịch vụ, và quan trọng là mình cũng muốn có trải nghiệm ở một chỗ mới.
Khu phố Tây Nha Trang nằm ở các đường Trần Phú, Hùng Vương, Biệt Thự, Trần Quang Khải, Nguyễn Thiện Thuật. Trần Phú là con đường biển, lớn, tập trung nhiều khách sạn – nhà hàng cao cấp, nên bỏ qua. Vậy là lại đi lòng vòng tìm những con đường kia, và may quá, nhìn thấy nhà nghỉ này.
Nhà nghỉ Hà Thủy – 05A Nguyễn Thiện Thuật, Nha Trang. Điện thoại: 058.3524.338. Giá phòng đôi (2 giường) là 200.000đ/ đêm, tiện nghi đầy đủ: máy lạnh, nước nóng lạnh, dầu gội, xà phòng tắm, khăn tắm, dép đi trong nhà, tủ lạnh, móc áo…
Cô chủ nhà rất dễ thương, thấy hai đứa mình khăn quấn tùm lum, cô cất giọng Bắc: Nhìn chúng mày là tao biết dân phượt rồi. Rồi cô chỉ dẫn tận tình cách dùng nước tắm nóng lạnh, mình cũng thắc mắc sao cô cần phải chỉ kỹ cách dùng cái thứ này, hóa ra lúc tắm mới biết, máy nó bị sao ấy, mà mình mở trái hay phải kiểu gì thì nó cũng ra nước nóng suýt phỏng, một hồi mới bình thường trở lại. Cô còn nói, lát hai đứa xách hai chai không, xuống dưới lấy nước mà uống, đỡ tốn tiền mua nước. Thiệt là nhiệt tình hết sức. Bạn nào có đi Nha Trang thì ghé ủng hộ chỗ này nghen. Rất gần nhà thờ Đá và đường Trần Phú.
Tắm táp giặt giũ xong, hai đứa ra phố đi dạo.
Nhìn cái búp sen này là biết ở Nha Trang, nhưng thật ra nó là “tháp trầm hương”, cảm ơn độc giả Quynhtien.
Biển Nha Trang về đêm
Em gái đồng hành cũng từng ghé Nha Trang vài lần, rủ mình ra Hòn Chồng chơi.
Hòn Chồng, thắng cảnh tự nhiên của Nha Trang, vậy mà mình mới biết đó. Đến thì thấy cũng chẳng có gì cả, chỉ là một bãi đá với hai viên đá lớn chồng lên nhau. Nghe nói “còn có Hòn vợ ở gần đó và Hội quán vịnh Nha Trang có dạng nhà rường Huế được xây ở phía trên”, mình thấy đề bảng mua vé, chắc là để vào tham quan Hội quán.
Phơi sáng – Ảnh: Thảo Trần
Sau đó, cả hai ghé chợ Đầm – Nơi yêu thích, nghe tên đã thấy thân thuộc, vì ở Quy Nhơn quê ngoại mình cũng có cái chợ cùng tên, một thời tuổi thơ của mình – xem còn hoạt động không, sẵn mua chai nước suối đi đường luôn.
Người ta nói Mũi Né và Nha Trang là thiên đường du lịch của du khách Nga quả không sai. Một gian hàng nước nhỏ xíu trong chợ Đầm mà cũng đề hai thứ tiếng Việt – Nga.
Hết ngày 2.
(Còn tiếp)
Ngày 10/9 đến 14/9/2015 mình cũng làm chuyến ” hành trình ven biển” từ Sg – Bà Rịa đến PR Tháp chàm. Hôm đấy đi liều vào đoạn đang làm (ko bít bây h đã xong chưa?) từ Bầu Trắng Mũi Né đến Phan Rí cửa, đường này rất đẹp, thẳng, vắng mà gần ko phải ra QL1. Ấn tượng nhất là Từ Cà Ná đến Ninh Chữ bên núi, bên biển đường quanh co ~30 km đi gặp có 3 xe oto ngược chiều à.
Ừm bạn, Việt Nam có nhiều con đường đẹp, mà phải đi xe máy/ xe đạp từ từ mới nhìn thấy được.
Cái búp sen bạn nói, ý đồ của người thiết kế là hình Trầm hương đó, hiu hiu.
btw, lúc bạn đi đường làm xong đẹp quá, đầu tháng 6 vợ chồng mình đi chặng SG-NT, đường đang làm, chạy đau tim lắm 😀
Ha ha, ủa vậy nó không phải là cái búp sen hả? Cảm ơn bạn nghen. Còn vụ đường đang làm, không phải chạy đau mông ha? 😀
Đau mông thì có là chắc rồi, còn đau tim là do trời tối, mấy bác chặn barie mà ko có biển báo, chồng mình mém ủi vô mấy lần @@
Có nhiều tấm ảnh trên này thật là tuyệt vời. Cám ơn An đã kể về chuyến đi. Làm cô thèm đi muốn chết luôn.