Ăn xong bữa cơm ngon, tinh thần sảng khoái hẳn lên. Đúng là “có thực mới vực được đạo” mà…
>> Đi chơi một mình: Hà Nội – Sa Pa – Hà Giang – Ninh Bình (14)
>> Đi chơi một mình: Hà Nội – Sa Pa – Hà Giang – Ninh Bình (13)
Mình xem bản đồ trong điện thoại, rồi vác ba lô đi bộ chừng… 1 phút là đến được nhà nghỉ Lý Hoan, kế bên chợ Đồng Văn (cổng sau chợ mới).
Đường vào cổng sau chợ Đồng Văn
Một góc chợ Đồng Văn
Mặt tiền nhà nghỉ Lý Hoan
Đây, xác nhận đặt phòng của mình, hình như qua Booking.com thì phải.
Ở 2 đêm, tổng giá tiền là 180.000 đ, không có ăn sáng, trong phòng tập thể 8 giường. Giá vậy cũng hơi đắt, nhưng ở ngay trung tâm nên thôi, mình chấp nhận hết!
Hành lang dẫn lên phòng, ở lầu 2 thì phải
Phòng mình đây, sáng sủa, sạch sẽ
Dù là phòng tập thể, nhưng hên cái, hổng có ai ở hết, ngoài mình, nên coi như bao nguyên cái phòng rộng mà có 90.000 đ/ đêm. Mà hình như suốt thời gian mình ở đây, mình để ý ra vô không thấy khách nào luôn, cũng không thấy ai khác mà chỉ có một chị tiếp tân dễ thương hiếu khách thôi.
Cửa sổ nhìn cái là thấy núi non hùng vĩ đã chưa kìa!
Phòng vệ sinh ở trong phòng luôn, nước nóng lạnh đầy đủ.
Một số đồ hóa mỹ phẩm căn bản thì miễn phí ha
Địa chỉ nhà nghỉ Lý Hoan đây ha. Ở trên là 2 nhà nghỉ ở thành phố Hà Giang.
Mình vào phòng, ngủ một chút, tới hơn 13g thì trở dậy, thay đồ, đi ra quán cơm Hải Béo thuê xe máy (do thấy bảng quảng cáo cho thuê xe ở đây trước, nên không hỏi nhà nghỉ nữa). Lúc thuê xe, cô chủ quán hỏi giữ chứng minh nhân dân (CMND) của mình, mình nói gửi ở nhà nghỉ rồi. Cô hỏi mình ở đâu, mình nói ở Lý Hoan gần đây. Vậy là cô cùng mình về lại nhà nghỉ hỏi xin lại CMND, làm sau đó mình cũng hơi áy náy với chị tiếp tân nhà nghỉ dễ thương là hổng có thuê xe chỗ của chị.
Hợp đồng thuê xe máy, khoảng 1 ngày rưỡi (28 tiếng đồng hồ), giá thuê là 200.000 đ, không bao xăng. Nếu bạn muốn thuê xe ở Đồng Văn thì có thể gọi đặt trước ở quán cơm Hải Béo 0984 123 060 hoặc nhà nghỉ Lý Hoan 0973 807 175.
Dự định trong buổi chiều hôm nay mình sẽ đi đèo Mã Pì Lèng. Lấy xe xong mình hỏi thăm chỗ đổ xăng rồi chạy chút xíu gần đó để đổ xăng ngay cây xăng lớn đầu thị trấn, xong đổ 50.000 đ xăng rồi đi. Xe mình thuê là xe số, không hề có biển số xe luôn, má ơi, vậy mà mình cũng chịu thuê và dám chạy mới ghê chứ. Nhưng hên là xe đi khá êm, do mình cũng nói trước với cô chủ quán Hải Béo mình đi một mình, nên đề nghị lấy xe tốt tốt cho mình.
Theo bản đồ, mình chạy hoài quốc lộ 4C hướng về huyện Mèo Vạc, thì sẽ đi qua đèo Mã Pì Lèng.
Tại Đồng Văn (và khu vực xung quanh), những điểm tham quan thu hút du khách là: phố cổ Đồng Văn, đèo Mã Pì Lèng, đỉnh Đồn Cao, chợ phiên Sà Phìn, làng văn hóa du lịch Lũng Cẩm, thung lũng Sủng Là, dinh vua Mèo, thị trấn Phó Bảng (Phố Bảng), xã Phố Cáo, xã Phố Là, cột cờ Lũng Cú, cực Bắc Tổ quốc (cột mốc 428), vườn hoa tam giác mạch, hoa cải trắng…
Việt Nam mình tuy là một nước nhỏ, nhưng tới một tỉnh thành nào đó, thì luôn có nhiều điểm tham quan. Nên nếu chỉ đi du lịch một tỉnh thành trong vòng 3 ngày trở lại, nhất là với những điểm du lịch hấp dẫn và có nhiều nơi để tham quan, thì không tài nào nhìn ngắm hết được. Có chăng, cũng chỉ là “cỡi ngựa xem hoa”. Vậy nên, thường khi đi du lịch một mình, mình sẽ lựa chọn những nơi nào tiện cho lịch trình, thời gian, sức lực và sở thích của mình, để mà tham quan, chứ không nhất thiết phải là đi những nơi mà người ta hay đi, hay nói là đẹp, là “nóng”!
Cùng với đèo Ô Quy Hồ (tỉnh Lào Cai), Pha Đin (tỉnh Điện Biên), Khau Phạ (tỉnh Yên Bái), đèo Mã Pì Lèng thuộc tỉnh Hà Giang được mệnh danh là tứ đại đỉnh đèo của Việt Nam. Mã Pì Lèng (hay Mã Pí Lèng, Mã Pỉ Lèng) dài khoảng 20 km, nằm trên quốc lộ 4C, thuộc xã Pải Lủng và Pả Vi, huyện Mèo Vạc, tỉnh Hà Giang, là một con đèo hiểm trở vượt đỉnh Mã Pì Lèng – đỉnh núi có độ cao khoảng 1.200m của cao nguyên đá Đồng Văn. Đèo cũng nằm trên con đường mang tên Hạnh Phúc nối liền thành phố Hà Giang, thị trấn Đồng Văn và thị trấn Mèo Vạc.
Đường đi đèo Mã Pí Lèng nói chung là khá tốt
Có vài đoạn bị sạc lở, xuống cấp, thì sẽ như thế này
Do đường dốc, ôm cua liên tục, và cảnh thì đẹp tưng bừng, nên bạn nhớ vững tay lái là được!
Đây, chiếc xe máy thuê không có biển số của mình đây. Vậy mà vẫn dám chạy một mình ở vùng biên giới mới sợ!
Lên các vùng núi phía Bắc thì mới thấy, núi non ở đây mới thực sự gọi là hùng vỹ. So với núi ở miền Trung hay Tây Nguyên thì quả là một trời một vực.
Giữa những rặng núi trùng trùng điệp điệp nối tiếp nhau, nhìn quanh chỉ thấy núi và trời, mới thực sự thấy con người mình nhỏ bé làm sao, mới thực sự biết trân quý những người đã đổ mồ hôi, máu, lẫn tính mạng khi đặt những nền móng đầu tiên, xẻ từng xen-ti-mét đất đá mà dựng xây nên tuyến đường đèo này.
Thỉnh thoảng, bạn sẽ gặp những người dân tộc thiểu số ngồi chơi ở ven đường
Có một bé gái hổng hiểu sao tóc vàng như người Tây ấy. Mà đa phần những người này đều sợ người lạ, thấy ống kính máy ảnh chĩa vào là quay mặt đi, hoặc các em bé thì bỏ chạy mất dép luôn!
Xứ gì toàn núi với núi
Trên núi ngoài cây cỏ thì toàn đá với đá
Một đoạn cua cực gắt
Thời điểm mình đi là đúng dịp kỷ niệm 60 năm ngày khởi công Con Đường Hạnh Phúc. Trên đỉnh này sẽ có bảo tàng Con Đường Hạnh Phúc nè.
*** Bài viết có sử dụng tư liệu được tổng hợp và biên tập lại từ nhiều nguồn trên Internet, mang giá trị tham khảo.
(Còn tiếp)
>> Đi chơi một mình: Hà Nội – Sa Pa – Hà Giang – Ninh Bình (16)