Ngày 7: “Nghỉ dưỡng” ở Hội An – Làng rau Trà Quế và biển Cửa Đại buổi chiều
Sau khi ngủ một giấc, hai đứa trở dậy đi tìm chỗ ăn trưa và ghé lại làng gốm Thanh Hà cho em gái kia chụp ảnh.
>> Nam Trung bộ 2015, đuối nhưng vẫn đi! (15)
>> Nam Trung bộ 2015, đuối nhưng vẫn đi! (14)
Món ăn mà tụi mình chọn ăn trưa chính là mì Quảng, vậy là cũng xem như được ăn gần đủ những đặc sản nổi danh của phố Hội.
Mì Quảng Minh – 268 Hùng Vương, Hội An, 20.000đ/ tô, rất ngon đó nghen. Đường Hùng Vương cũng là con đường đi làng gốm, trên cửa ngõ vào Hội An nếu như đi từ Đà Nẵng vô.
Một góc làng gốm Thanh Hà êm ả
Tiếp đó, bọn mình hỏi đường đi làng rau Trà Quế theo hướng ngược ra ngoại ô. Xe đi ngang qua con sông Thu Bồn, cảnh quê thanh bình, gió mát hiu hiu, tất cả khiến cho lòng người thư thái và dễ chịu.
“Sông Thu Bồn là một trong những lưu vực sông nội địa lớn nhất Việt Nam. Sông bắt nguồn từ khối núi Ngọc Linh thuộc huyện Dak Glei, tỉnh Kon Tum và đổ ra biển tại cửa Đại, thành phố Hội An, tỉnh Quảng Nam, ngoài ra còn có một nhánh chảy vào sông Vĩnh Điện để đổ nước vào sông Hàn, TP. Đà Nẵng. Trước khi đổ ra biển tại Cửa Đại, một phần nước của sông chảy vào sông Trường Giang để đổ ra vịnh An Hòa Tam Quang, huyện Núi Thành, tỉnh Quảng Nam.
Phần thượng lưu của sông Thu Bồn ở Kon Tum được gọi là Đak Di. Sông chảy ngược lên phía Bắc qua các huyện trung du của tỉnh Quảng Nam như huyện Nam Trà My, Bắc Trà My, Tiên Phước, Hiệp Đức. Khi đi qua đây, sông nhận thêm nhiều chi lưu là các sông, suối nhỏ. Đoạn chảy qua huyện Tiên Phước và Hiệp Đức được gọi là sông Tranh. Bắt đầu khi đi qua địa phận huyện Quế Sơn, Duy Xuyên, sông mới bắt đầu được gọi là Thu Bồn. Trước khi đi ra biển, sông tạo ra một số phân lưu như sông Ba Chươm, sông Cổ Cò, sông Đình, sông Đò, và sông Hội An – còn gọi là sông Hoài” (Theo Yahoo Ask).
Vậy là, sông Hoài ven phố cổ Hội An chính là một phân lưu của sông Thu Bồn.
Cảnh vật hữu tình
Rất nhiều cây dừa nước ven sông
Đến địa phận thôn Trà Quế, bọn mình thử rẽ trái vào một con đường nhỏ, là bắt gặp những vườn rau trước nhà. Không chắc đó có phải là làng rau Trà Quế thường thu hút khách du lịch đó không nữa.
Đất miền Trung nghèo, nên rau sẽ không được to lớn và mỡ màng
Rau trồng cũng không nhiều, không tốt um và đầy đặn
Đây là hành lá đó nghen, không phải cỏ đâu
Trở ra, hai đứa lại tìm đường đi biển Cửa Đại chơi.
Đi ngang qua Nam Quang Tự. Giờ mình mới biết là Hội An cũng có chùa Nam tông, hèn gì buổi sáng hôm đó bắt gặp sư Nam tông đi trong phố cổ.
Xe lại đi ngang qua những khu resort ven sông Thu Bồn. Hội An đúng là một nơi có nhiều điều kiện để phát triển nhiều loại hình du lịch. Nào phố cổ trầm mặc để phát triển du lịch văn hóa – lịch sử, nào cảnh quê, sông nước hữu tình, hay cù lao Chàm để phát triển du lịch sinh thái, lại có biển để vui chơi, ngắm cảnh thuần túy…
Yêu quá những cây dừa này
Và đây, biển Cửa Đại
Chỉ có một khoảng biển không dài là dành cho người dân buôn bán tự phát, những đoạn còn lại thì đã trở thành “của riêng” của các resort rồi.
Một vài du khách Tây ra biển tắm và nằm phơi nắng
Và lúc này, tụi mình mới thấy một chút đáng giận của Hội An. Đó là khi bọn mình đang ngồi hóng gió, ngắm cảnh, cho tới khoảng 16g, thì một chú ra thu tiền hai trái dừa, kiểu như đã hết giờ, mời khách đi chỗ khác. Dừa thì tới 35.000đ/ trái (“chặt chém” đã xuất hiện).
Khi trả tiền xong, thì có một cô khác tới chào mời mua hải sản, nếu không mua thì mời đi chỗ khác chơi, vì đã tới phiên cô “thay ca” buôn bán ở đây, thay cho chú bán dừa kia. Tụi khách Tây hay ta gì cũng không là ngoại lệ. Thậm chí, chỗ mấy bạn Tây đang trải khăn nằm phơi nắng kia cũng bị cô bán hải sản tới chào mời, rồi khiêng bàn ghế ra tận đó, làm mấy bạn Tây phải đi chỗ khác.
Bọn mình tìm tới bãi cát trống ở gần đó, ngồi ngắm biển thêm một chút. Các bạn có thể rút kinh nghiệm từ tụi mình, đừng sử dụng dịch vụ ghế và ăn uống ở các quán bên biển Cửa Đại. Thay vào đó, hãy mang theo đồ ăn nước uống và ra ngồi bên bờ kè, ngắm biển, tự chơi cũng đủ vui rồi.
Nhiều năm trước, vùng biển này bị sạt lở nghiêm trọng, nên người ta mới làm bờ kè bằng những bao cát như thế này…
Qua thời gian, rêu xanh đã phủ kín…
Nhờ vậy, biển Cửa Đại lại thêm nét thu hút…
Bọn mình định ngồi chờ tới hoàng hôn luôn, nhưng ngồi một hồi thấy chẳng có gì làm, đâm chán, nên mình đề nghị về lại Hội An dạo phố cổ buổi chiều tà.
Thật may, đó là một quyết định sáng suốt làm sao!
(Còn tiếp)
Tuyệt vời!